Facebook nhiều năm nay cấm người dùng nhắc đến những cá nhân, tổ chức trong danh sách đen họ tự lập ra và sẵn sàng dùng "nắm đấm sắt" trừng phạt.
Biện pháp hạn chế này dường như bắt đầu từ năm 2012, khi quốc hội Mỹ và Liên Hợp Quốc ngày càng báo động về hoạt động tuyển mộ thành viên của các nhóm khủng bố trên mạng xã hội. Facebook khi đó ban hành lệnh cấm đối với "các tổ chức từng có hoạt động khủng bố hoặc bạo lực".
Lệnh cấm này sau đó được mở rộng thành chính sách "Cá nhân và Tổ chức nguy hiểm" (DIO), một danh sách đen mà mạng xã hội gần ba tỷ người dùng này tự lập ra và ngày càng mở rộng.
Tần suất Facebook áp dụng DIO những năm gần đây cũng tăng chóng mặt, thậm chí từng được dùng để trừng phạt cả tổng thống Mỹ Donald Trump và trở thành công cụ che chắn hữu hiệu mỗi khi Facebook vướng vào cáo buộc liên quan đến các vụ bạo lực trên thế giới.
Tuy nhiên, nhiều nhà phê bình cáo buộc Facebook biến DIO thành một "nắm đấm sắt" để trừng phạt những người dùng nhất định. Danh sách đen của họ đã mở rộng lên tới hơn 4.000 cá nhân và tổ chức, bao gồm nhiều chính trị gia, nhà văn, các tổ chức từ thiện, bệnh viện, hàng trăm nghệ sĩ và thậm chí nhiều người đã qua đời từ lâu.
Nhiều học giả và nhà hoạt động kêu gọi Facebook công khai danh sách DIO để người dùng biết khi nào bài đăng của họ có thể vi phạm chính sách, nhưng công ty từ chối. Lý do Facebook đưa ra là việc công khai danh sách đen có thể gây nguy hiểm cho nhân viên và tạo điều kiện cho các cá nhân, tổ chức liên quan tìm cách lách luật.
"Facebook đang khiến người dùng không biết phải làm thế nào, khi yêu cầu họ không đăng bài về các tổ chức, cá nhân nguy hiểm, nhưng lại không chịu công khai danh sách đen đó", Faiza Patel, đồng giám đốc chương trình tự do và an ninh quốc gia tại Trung tâm Công lý Brennan thuộc Trường Luật Đại học New York, nói.