Theo QSĐP - Hôm nay lang thang trên mạng tôi có thấy có luận điệu cho rằng, “Cũng may khi được người Pháp
đô hộ” của một facebooker, bên cạnh đó lại có một số bình luận hùa theo ủng hộ
quan điểm. Đây hoàn toàn là sự ngộ nhận, tuyên
truyền xuyên tạc lịch sử, nhằm hạ thấp, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng
sản Việt Nam, cần phải kiên quyết đấu tranh, bác bỏ.
Trong bài viết rất dài nhưng mấu chốt của bài
viết là ca tụng thực dân Pháp và hạ thấp uy tín của chính quyền Việt nam thời
đó, đồng thời sử dụng luận điệu xuyên tạc, hòng phủ nhận sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, hạ thấp,
xem thường dân tộc Việt Nam của những kẻ ngộ nhận, thế lực thù địch, phản động. Bài viết
có đoạn: “…May là được Pháp đô hộ mà ta
có cả một hệ thống đường sắt, đường bộ, cầu cống, nhà máy điện, sân bay, bến cảng…
cho đến nay vẫn còn hữu dụng. Và quan trọng là hệ thống giáo dục đào tạo rất
bài bản từ phổ thông, dạy nghề đến Cao đẳng, Đại học cùng một đội ngũ trí thức
Tây học làm nòng cốt trong xây dựng đất nước ở cả 2 miền Nam Bắc…”
Trên thực tế hệ
thống đường sắt, đường bộ, cầu cống, nhà máy điện, sân bay, bến cảng là để nhằm vơ vét tài nguyên,
khoáng sản, làm giàu cho chính quốc, thực dân Pháp đã đẩy mạnh công cuộc khai
thác thuộc địa, đỉnh cao là cuộc khai thác thuộc địa lần thứ nhất (1897 - 1914)
và lần thứ hai (1919 - 1929), làm khánh kiệt tài nguyên của đất nước. Đi kèm với
đó, hệ thống giao thông (đường bộ, đường sắt, đường thủy, cảng biển,…) phục vụ
cho việc khai thác thuộc địa được mở mang; một số công trình dân sinh phục vụ
cho nhu cầu của giới thực dân được xây dựng, chứ không nhằm đem lại cuộc sống tốt
đẹp cho người dân bản xứ.
Trong giáo dục,
thực dân Pháp đã thể hiện sự “khai hóa” bằng “chính sách ngu dân” để trị. Tuy
người Pháp có mở một số trường dạy chữ, dạy nghề, nhưng không phải vì mục tiêu
nâng cao dân trí, mà chủ yếu nhằm đào tạo ra một đội ngũ người Việt có thể giúp
việc đắc lực cho việc khai thác, bóc lột và duy trì lâu dài nền thống trị thuộc
địa của mình. Việc giảng
dạy được thực hiện bằng tiếng Pháp và chương trình mang tính nhồi sọ, nô dịch
và ngu dân, làm sai lệch lịch sử dân tộc Việt Nam, nghiêng hẳn về tuyên truyền
cho nền văn hóa Pháp, phủ nhận sự tồn tại độc lập của nền văn minh bản địa, nhằm
làm lạc hướng, tạo ra trong thanh thiếu niên tư tưởng lệ thuộc Pháp, khiếp sợ
trước sức mạnh vật chất của chính quốc, hàm ơn đối với “công khai hóa” của chủ
nghĩa thực dân và do đó sẵn lòng phục tùng Pháp, biến họ thành những kẻ mất
gốc, quên đi nguồn gốc dân tộc và lịch sử nước mình. Chủ tịch Hồ Chí Minh viết:
“Ngoài mục đích giáo dục để đào tạo tùy phái, thông ngôn và viên chức nhỏ đủ số
cần thiết phục vụ cho bọn xâm lược…”. Ngay cả
người Pháp cũng nhận xét: “Về phương diện tinh thần, người Pháp không tổ chức
một nền giáo dục mới thay thế cho nền giáo dục An Nam mà họ đã bỏ đi. Họ chỉ
xây dựng được một ít trường học để đào tạo ra những con vẹt, những người vong
bản thiếu đạo đức và thiếu cả kiến thức phổ thông” (Hồ Chí Minh toàn tập, tập 1 NXB CTQG, H 2011, Tr 424). Không chỉ
vậy, thực dân Pháp còn tăng cường kiểm soát các ấn phẩm, nhất là báo chí, sử
dụng phương tiện văn hóa để tuyên truyền cho chủ nghĩa thực dân, công kích tư
tưởng tiến bộ, phong trào cách mạng trên thế giới vì
lo sợ tư tưởng của các nhà khai sáng sẽ tác động đến thanh niên.
Chủ nghĩa thực dân là một “vết nhơ”, một lực cản sự
tiến bộ trong lịch sử nhân loại. Mặc dù vậy, vẫn có những người do vô tình
(thiếu thông tin), hoặc cố ý xuyên tạc thực tế lịch sử, khi biện minh, “ngợi
ca” sự thống trị, “những đóng góp to lớn” của chủ nghĩa thực dân phương Tây đối
với các nước thuộc địa ở châu Á, châu Phi và khu vực Mỹ la-tinh.
Từ
luận điệu trên, chúng ta có thấy các thế lực thù địch luôn tập trung xuyên tạc,
hạ thấp vị trí, vai trò của Đảng và Bác Hồ trong lãnh đạo sự nghiệp cách mạng giành
độc lập cho dân tộc. Tuy nhiên đối với những người Việt Nam yêu nước chân
chính, hiểu được giá trị của độc lập, tự do thì những luận điệu đó trở nên phi
lý, vô lương tâm. Chính sự thật lịch sử đã phơi bày sự vô lương tâm đó của
chúng và thực tế cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc của đồng bào; cơ đồ, tiềm lực,
vị thế và uy tín quốc tế của đất nước ta đã đạt được như hiện nay là thành quả
của quý báu được xây đắp nên bởi lớp lớp các thế hệ người Việt Nam yêu nước,
yêu chuộng hòa bình, tự do và đây cũng là minh chứng cho sự lựa chon đúng đắn của
con đường cách mạng Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và Bác
Hồ.
Đặng Giang
